181. Thánh Teresa Avila là ai và những tư tưởng chính của ngài là gì?
Thánh Teresa thành Ávila (1515-1582) gia nhập dòng Carmelite (Cát-minh) năm 22 tuổi và nơi ấy, ngài đi tìm sự hướng dẫn về cách thức cầu nguyện cho tới lúc 47 tuổi. Vào năm 1560 ngài trở thành một bộ phận của phong trào canh tân giữa những tu sĩ dòng Carmelite Tây ban nha. Những trước tác chính của ngài là Vida (cuộc sống)- tự thuật thiêng liêng của ngài, Way of Perfection (con đường hoàn thiện) và The Interior Castle (lâu đài nội tâm). Dự phóng chính của ngài là giúp những độc giả dâng hiến chính mình cho Ba Ngôi Thiên Chúa.
Thánh Teresa cho rằng, chủ nghĩa thần bí đã phát triển trong nhiều giai đoạn. Trong cuốn Vida, ngài viết rằng, linh hồn giống như một khu vườn. Trước hết, những loài cỏ dại cần phải được loại bỏ và sau đó nước cũng cần được dẫn về từ một cái giếng. Những giác quan cần phải được kìm nén để làm giảm đi sự chia trí trong suốt thời gian đầu của giờ cầu nguyện và suy gẫm. Cầu nguyện trong thinh lặng là giai đoạn thứ hai giống như sự tưới chăm với sự trợ lực của một bánh xe nước; trong giai đoạn thứ ba, một điều kiện chiêm niệm được đạt tới, là giai đoạn có tính loại suy để có một dòng suối tuôn chảy ngang qua khu vườn của họ. Vào lúc này, những giác quan không còn giữ chức năng thông thường nữa và linh hồn muốn rút khỏi thế gian và kết hiệp với Thiên Chúa. Trong giai đoạn thứ 4, sự hiệp nhất này thành tựu.
Trong cuốn The Interior Castle, thánh Teresa sử dụng lối loại suy về một lâu đài với nhiều căn phòng để diễn tả một đời sống chiêm niệm. Sau sáu giai đoạn đầu, linh hồn dần đi vào sự hiện diện trực tiếp của Thiên Chúa.
(Tượng Thánh nữ Terexa Avila tại nhà nguyện Cornaro, Italia – Ảnh st từ Internet)
182: Trong cách thức nào mà thánh Teresa thành Ávila được xem là một điển hình của giai đoạn Phục hưng?
Các bài viết của thánh Teresa thành Ávila (1515-1582) đã ghi chép một cách tường tận sự tiến triển về đàng thiêng liêng trong một cách thức mời gọi độc giả mang lấy cùng một con đường ấy cho mình. Không giống với thánh Augustine – tự thú của ngài tập trung hoàn toàn vào Thiên Chúa và cộng đồng tôn giáo, thánh Teresa đã tập trung vào cõi lòng và linh hồn cá nhân. Việc sử dụng hình ảnh giác quan của thánh Teresa và sự sánh ví của ngài trong sự tiến triển chủ nghĩa thần bí với sự tỏ tình và yêu đương trong toàn bộ những bài viết của ngài, hầu chắc chưa từng được viết trong suốt thời kỳ Trung cổ. Trước thời Phục hưng, cũng không hề có tiếng nói người phụ nữ rõ ràng nào có những diễn giải tôn giáo như vậy được tìm thấy.