Các bí tích là để cho người sống (sacramenta sunt propter hominem); và do đó, không thể được ban cho người chết. Chúa Giêsu đã ban các bí tích cho Giáo Hội để chuyển thông ân sủng ở các giai đoạn khác nhau của cuộc đời. Bí tích Rửa Tội, bí tích Thánh Thể và Thêm Sức là các bí tích khai tâm của một khởi đầu mới. Bí tích Thánh Thể được khuyến khích lãnh nhận trong suốt cuộc đời làm lương thực cho linh hồn. Giống như bạn cần thức ăn vật chất để lớn lên, và mạnh khỏe, linh hồn cũng cần Mình và Máu, linh hồn và thiên tính của Chúa Giêsu để duy trì sức khỏe thiêng liêng.
Các bí tích chữa lành, Giải Tội và Xức Dầu Bệnh Nhân (gọi chung là các bí tích của lòng thương xót) cũng rất quan trọng trong các giai đoạn khác nhau của cuộc đời. Khi linh hồn lâm bệnh do tội lỗi, bí tích Giải Tội được ban cho để chữa lành nó. Khi đau yếu, thân xác được xức dầu để cầu nguyện cho cả sự chữa lành thể lý lẫn thiêng liêng.
Các bí tích của ơn gọi là Truyền Chức Thánh và Hôn Phối. Nơi bí tích hôn phối, họ bước đi tay trong tay bên nhau. Các đôi vợ chồng kết hôn hỗ trợ các linh mục bằng cách họ làm chứng cho Chúa Kitô trên trần gian qua lời thề trung thủy của mình. Các linh mục phân phát các mầu nhiệm của Thiên Chúa qua các bí tích để giúp các cặp vợ chồng nên thánh, sinh con cái và giáo dục chúng trong đức tin Công Giáo.
Không một bí tích nào có thể được ban cho một người đã chết; nhưng thế nào là chết? Phải chăng là khi tim ngừng đập? Hay khi sóng não không còn hoạt động nữa? Thánh Tô-ma A-qui-nô, nhà thần học vĩ đại thế kỷ mười ba, đã lập luận rằng người ta có thể chắc chắn một cách hợp lý rằng linh hồn vẫn còn trong cơ thể trong khi cơ thể vẫn còn ấm. Giáo huấn của Giáo Hội Công Giáo dạy rằng chết là sự tách rời linh hồn khỏi thân xác. Dấu hiệu cho thấy linh hồn đã rời khỏi thân xác là những cái xác co cứng (các khớp co cứng lại) và thối rữa (da thịt bị phân rã). Chừng nào các xác chết chưa như vậy, nghĩa là, cơ thể vẫn còn ấm và không có mùi thối rữa, thì bí tích Thống Hối và Xức Dầu có thể được ban cho một cách có điều kiện với những lời kèm theo, “Nếu con còn sống, cha tha tội cho con…” Mặt khác, nếu chạm vào cơ thể thấy lạnh, thì trong nghi thức xức dầu, những lời cầu nguyện đặc biệt dành cho người chết được đọc to lên, an ủi những người còn sống xung quanh người chết. Nhưng một khi cái chết đã xảy ra, xác chết chỉ có thể được làm phép và chuẩn bị cho việc chôn cất theo nghi thức Kitô giáo; Các bí tích, giống như xức dầu, chỉ có thể được ban trong khi linh hồn còn ở trong thân xác, nghĩa là, trong khi người đó vẫn còn sống. Ơn tha tội chỉ có thể xảy ra trong khi vẫn còn sự sống trong cơ thể. Vào lúc chết, việc phán xét riêng sẽ diễn ra và linh hồn trực tiếp lên thiên đàng, xuống hỏa ngục hoặc vào luyện ngục.
Vì các bí tích là để cho người sống, nên không ai đợi cho cái chết sắp xảy ra hoặc chết rồi mới gọi linh mục. Thay vào đó, linh mục nên được thông báo trong lúc người ta đau bệnh để có thể ban các bí tích và họ có thể được chuẩn bị tâm hồn để gặp Chúa khi họ được Chúa gọi về qua cái chết. Thật là một niềm an ủi lớn nếu người bệnh đã cảm nghiệm được Chúa trong suốt thời gian đau bệnh, để được Ngài gọi về phút cuối cuộc đời. Chết không đáng sợ cho lắm.
Chuyển ngữ: Nhóm Majorica, Học viện Dòng Tên
Nguồn: Rev. John Trigilio JR., Ph.D., and Rev. Kenneth D. Brighenti, Ph.D., The Catholicism Answer Book- The 300 Most Frequently Asked Question, (Naperville, Illinois: Sourcebooks, Inc., 2007), 122-23.