Bảy bí tích là phương thế chính yếu qua đó Thiên Chúa thông ban ân sủng của Người. Tuy nhiên, là Đấng tối cao và quyền năng, Ngài không bị giới hạn bởi các bí tích. Ví dụ, những người không có ánh sáng đức tin có thể đón nhận ân sủng trong những cách thức khác. Đây là một phần trong ý muốn cứu độ phổ quát của Đức Kitô – khi Đức Kitô đã chết cho nhân loại, điều đó không bị giới hạn trong một thời gian cụ thể nào. Đúng hơn, Ngài chết cho tất cả: quá khứ, hiện tại và tương lai. Thiên Chúa, Đấng tồn tại ngoài thời gian, thông biết mọi sự. Do đó, khi Đấng Cứu Độ bị treo trên thập giá và đã đổ máu đào cho nhân loại, Ngài muốn làm điều đó kể cả cho những người trong tương lai.
Có một khái niệm thần học được biết đến là “những người Kitô hữu vô danh.” Điều này nghĩa là nếu một người không do lỗi của mình, không khước từ Đức Kitô và Giáo Hội của Người một cách có ý thức và chủ ý, và nếu người đó vẫn nỗ lực hết mình sống chân lý đức tin của mình, thì nhờ công nghiệp của Đức Kitô trên thập giá, người đó vẫn được cứu độ. Người ta chỉ phải chịu trách nhiệm cho điều gì mình biết. Câu châm ngôn cổ xưa, “Ai càng hiểu biết nhiều, càng phải có trách nhiệm nhiều hơn,” khác với luật của nước Mỹ vốn đòi bạn phải chịu trách nhiệm cho mọi khoản luật, dù bạn biết hay không biết. Thiên Chúa là Đấng giàu lòng thương xót. Tuy nhiên, một khi nhận được ánh sáng đức tin trong Kitô giáo và không làm bất cứ điều gì, mọi thứ sẽ thay đổi. Hoán cải là điều tuyệt đối cần thiết để nhận ân sủng soi sáng.
Sứ mạng truyền giáo quan trọng bởi vì Giáo Hội không thoả mãn với “các Kitô hữu vô danh.” Giáo Hội muốn mọi người đi vào mối tương quan ý thức với Thiên Chúa là Đấng cứu độ và tiếp tục chúc lành cho họ qua các bí tích. Quả thật Thiên Chúa đến với chúng ta bằng nhiều con đường, nhiều gợi hứng, suy nghĩ, tình thương yêu từ con người, nhưng một cách nền tảng, Thiên Chúa đến với ta nơi các bí tích. Đức Giêsu và Giáo Hội của Người (thân thể mầu nhiệm của Đức Kitô) là bí tích nguyên thuỷ. Nói cách khác, Ngài là con đường mà ân sủng được trao ban. Thứ đến, Giáo Hội chính là Bí tích của Đức Giêsu Kitô, hay là một con đường sống động để trao ban ân sủng. Bảy bí tích là con đường cuối cùng mà Đức Kitô trao ban ân sủng cho Giáo Hội. Trong khi một người có thể sống sót trong đời sống thiêng liêng với ân sủng tối thiểu, thì ân sủng bí tích giống như sống một đời sống được trợ lực. Một đời sống thiêng liêng trọn vẹn, mạnh mẽ và khoẻ mạnh đòi hỏi một người phải đón nhận và hợp tác bao nhiêu có thể với ân sủng mà Thiên Chúa trao ban ngày qua ngày.
Các á bí tích ban ơn hiện sủng (ngược với các bí tích ban ơn thánh sủng), hiểu quả của chúng chính yếu phụ thuộc vào sự sẵn lòng của người đón nhận (tiếng Latinh gọi là ex opere operantis). Điều này có nghĩa là một người tốt lành và thánh thiện sẽ nhận ơn lành nhiều hơn người khác, người chỉ nhận vừa đủ. Các á bí tích có thể là những hiện vật như chuỗi mân côi, nước phép, ảnh tượng và cũng có thể là những hành động như các phép lành, trừ quỷ. Phép lành cuối lễ của linh mục là một ví dụ điển hình của một á bí tích. Các á bí tích khác với bí tích vì chúng không do Đức Giêsu thiết lập và không trao ban ơn thánh sủng.
Chuyển ngữ: Nhóm Maiorica, Học viện Dòng Tên
Nguồn: Rev. John Trigilio JR., Ph.D., and Rev. Kenneth D. Brighenti, Ph.D., The Catholicism Answer Book- The 300 Most Frequently Asked Question, (Naperville, Illinois: Sourcebooks, Inc., 2007), 89-90.